Nhảy đến nội dung

BỆNH VIÊM DẠ DÀY RUỘT TRUYỀN NHIỄM TRÊN LỢN (TGE)

Nghe bài viết Play Pause

 

Bệnh viêm dạ dày ruột truyền nhiễm trên lợn hay còn gọi là bệnh TGE (Transmissible Gastroenteritis) là bệnh truyền nhiễm do Coronavirus gây ra, lợn bị mắc ở mọi lứa tuổi nhưng cảm thụ mạnh nhất và tử vong cao nhất là lợn con lợn mẹ từ 1 - 10 ngày tuổi.

Virút TGE xâm nhập vào cơ thể lợn qua đường miệng – mũi, sau đó virút nhân lên ở niêm mạc ruột non, sự nhân lên này làm phá hủy nhung mao ruột, dẫn đến rối loạn hấp thu cấp tính và hậu quả là lợn tiêu chảy dữ dội, mất nhiều nước, chất điện giải và chết nhanh. Thời gian nung bệnh ngắn có thể từ 18 giờ đến 3 ngày. Triệu chứng lâm sàng, thời gian bệnh và tỉ lệ chết tỉ lệ nghịch với lứa tuổi lợn.

 

                                                                                            

 

 

                                                                                      

Triệu chứng trên lợn con lợn mẹ: Không chịu bú, lợn có vẻ lạnh tụ quanh mẹ, tiêu chảy cùng lúc với ói mửa, phân rất lỏng, tanh, màu vàng có sữa không tiêu, khát nhiều nước, lợn con gầy sút rất nhanh trong vài ngày, tỉ lệ tử vong rất cao, hầu hết lợn dưới 7 ngày tuổi sẽ chết sau 2-7 ngày với biểu hiện của sự mất nước, hôn mê. Trên lợn con còn bú trên 3 tuần tuổi sẽ sống sót nhưng bị còi cọc.

Trên lợn cai sữa và lợn lứa: Tỷ lệ bệnh và chết thấp, triệu chứng không rõ rệt, lợn tiêu chảy, ăn ít, chậm tăng trưởng.

Trên lợn nái: Triệu chứng thường không rõ ràng. Lợn nái cho sữa có thể sốt, ói mửa, mất sữa, gầy sút. Lợn nái khô thì không có triệu chứng rõ nét.

 Bệnh tích: Dạ dày chứa sữa không tiêu, có thể xuất huyết hoặc xung huyết niêm mạc dạ dày hầu hết là vùng hạ vị. Viêm ruột, ruột non căng phồng, chứa nhiều chất lỏng màu vàng có nhiều bọt và sữa không tiêu đóng cục, thành ruột rất mỏng do bất dưỡng nhung mao ruột đặc biệt là không tràng và hồi tràng.

 Chẩn đoán cần dựa vào đặc điểm tiêu chảy nặng trên lợn từ 1-2 tuần tuổi và tỷ lệ tử vong rất cao ở tuổi này. Hoại tử và bất dưỡng nhung mao ruột đặc biệt là vùng không tràng và hồi tràng.

Điều trị: Chưa có thuốc điều trị đặc hiệu, khi phát hiện lợn bị bệnh, nhất là đối với lợn con theo mẹ để giảm thiệt hại cần phải bổ sung nước cho vật nuôi bằng các phương pháp như bổ sung điện giải vào nước uống, thức ăn, truyền nước vào xoang phúc mạc (bổ sung thêm Atropin trong dịch truyền để hạn chế co thắt ruột, giảm tiêu chảy), tiêm các loại kháng sinh phòng chống các bệnh kế phát như: Enrofloxacin, norfloxacin Ampicolis, Amoxcolis… Kết hợp với vệ sinh, hộ lý, chống thiếu nhiệt, sát trùng định kỳ… sẽ giảm tối đa thiệt hại của bệnh.

Vệ sinh phòng bệnh: Việc vệ sinh trong khu vực chăn nuôi là yếu tố rất quan trọng trong việc ngăn ngừa và diệt trừ mầm bệnh. Khi có triệu chứng nghi ngờ phải lập tức bằng mọi cách cách ly triệt để lợn bệnh. Sát trùng liên tục trong khu vực nuôi bằng các thuốc sát trùng như Iotdin, Benkocid, vôi bột,... Hạn chế khách tham quan, riêng đối với những người bắt buộc vào trại thì phải sử dụng đồ bảo hộ. Bằng mọi cách hạn chế mầm bệnh lây lan trong khu vực nuôi, đặc biệt là áp dụng các biện pháp an toàn sinh học.

Phòng bệnh bằng vắcxin: Tiêm vắcxin phòng bệnh TGE cho lợn nái, thời điểm tiêm 2 tuần trước khi nái đẻ đồng thời cho lợn con bú sữa đầu để được kháng thể từ lợn mẹ.